Kể ra khó khăn cũng có cái hay, cản trở cũng có cái hay, ko thế thì làm sao biết bản lĩnh tới đâu 🙂
Mặt tích cực
20 Thứ Sáu Th11 2015
Posted Uncategorized
in20 Thứ Sáu Th11 2015
Posted Uncategorized
inKể ra khó khăn cũng có cái hay, cản trở cũng có cái hay, ko thế thì làm sao biết bản lĩnh tới đâu 🙂
20 Thứ Sáu Th11 2015
Posted Uncategorized
inChẳng biết phải sống cuộc sống như thế này đến bao giờ. Những cảm xúc cũng vơi dần, chẳng con khát khao nữa. Buồn không đáng sợ, chỉ sợ nó chai sạn đi… như bây giờ này… Ko thể khóc, cũng không muốn khóc, nó cứ trơ ra như vậy!
Lúc vui nhìn lại lúc buồn thì thấy trân trọng nhưng những lúc chưa vượt qua được thì chẳng lấy gì làm sung sướng. Cuộc sống là do mình lựa chọn, nhưng cứ phải bỏ dở mọi niềm vui, mọi kế hoạch khi đặt quyết định của mình vào tay người khác thì thật ko thể chịu nổi.
Rồi chẳng hiểu tự bao h học cách thu mình lại. Buồn ko nói, vui cũng ko kể, bạn bè cứ thế mà xa nhau dần. Thời gian này thường nhìn lại những mối quan hệ đã qua, bạn bè đã qua, giống như một bà già 80 tuổi hồi tưởng lại tuổi trẻ vậy. Tất cả đã qua, người tưởng như là tri kỷ cũng bước qua.
Cứ ngỡ giờ đây đã có Anh, tưởng như là chỗ yên ấm của riêng mình để dựa vào, nhưng niềm tin cứ hao dần từng ngày, biết có ngày mai không?
17 Thứ Ba Th11 2015
Posted Uncategorized
inSống cho người khác xem & xem người khác mà sống thật sự rất mệt mỏi.
Đủ nắng hoa sẽ nở thôi.
04 Thứ Tư Th11 2015
Posted Uncategorized
inBạn chẳng thể thay đổi sự đánh giá của ng khác về bạn, bạn chỉ có thể thay đổi cách phản ứng của bạn trc những sự việc đó, hoặc là buồn rầu, hoặc… kệ xác họ :).
02 Thứ Hai Th11 2015
Posted Uncategorized
in02 Thứ Hai Th11 2015
Posted Uncategorized
in01 Chủ Nhật Th11 2015
Posted Uncategorized
inCả đêm lởn vởn những suy nghĩ, ta đang làm gì thế này? Ta đang xới tung mọi thứ lên chỉ để thoả mãn bản thân ta phỏng có ích gì? Làm ng ta yêu buồn & tức giận thì ta vui chăng? Ko, ta chẳng mong những điều này xảy ra & ta cũng chả lấy đó làm hả hê. Ta nhất định phải kiềm chế cái tiếng nói tiêu cực & độc ác đang ngày ngày thì thầm xúi giục ta lại, ko thể để nó khống chế mình nữa.
Tại sao cứ buồn thì viết ra mà quên mất niềm vui? Từ giờ ta sẽ chỉ viết những điều happy để sống tích cực & yêu anh nhiều hơn. Stop tất cả những lo lắng lại, stop chứ ko phải Pause nữa. Đừng quá kỳ vọng & đừng làm ng yêu thương ta thêm buồn.